Trang chủ Review TruyệnReview Phương Đường Tiên Sinh Thân Ái

Review Phương Đường Tiên Sinh Thân Ái

review-phuong-duong-tien-sinh-than-ai

Tác giả: Tần Thập Nhị
Thể loại: Đô thị ngôn tình, tình hữu độc chung, yêu thầm, giả incest, HE
Edit: Mic
Tình trạng: Hoàn edit (68 chương)
Reviewer: Mộ – Phường Hoan Ca
Poster: LV

Tải ebook đọc offline tại: https://ebooktruyen.net/ebook/phuong-duong-tien-sinh-than-ai/

Tình yêu vốn không quan trọng tuổi tác, suy cho cùng tuổi tác cũng chỉ là những con số, có thể cùng nhau đi đến bến bờ hạnh phúc được hay không đều tuỳ thuộc vào sự hy sinh từ cả hai phía. Nhưng liệu có mấy người sẵn sàng hy sinh cho một tình yêu đầy định kiến như thế ? Ôn Đồng và Cận Tây Trầm chính là một trong số những người đó.

Cận Tây Trầm trong mắt người đời là một thiên tài y học, anh mang trong mình tác phong thanh liêm đoan chính nhưng luận về độ chơi khăm, không biết xấu hổ, không có giới hạn thì vĩnh viễn không ai sánh bằng anh

Ôn Đồng nhỏ hơn anh chín tuổi, vẫn chỉ là một cô bé tính tình bồng bột, thiếu kiên nhẫn, vừa ham tiền lại đam mê thể thao mạo hiểm. Cô mất hết người thân khi mới mười hai tuổi, trong lúc cô bị cả thế giới vứt bỏ thì Cận Tây Trầm xuất hiện, anh cưu mang cô, nuôi dưỡng và chiều chuộng cô như người nhà.

Tình yêu chú cháu bao giờ cũng vấp phải những định kiến của xã hội, bề ngoài Ôn Đồng trông có vẻ gai góc nhưng thực chất cực kì nhát gan, cô không dám mạo hiểm, không muốn Cận Tây Trầm phải chịu bất cứ tổn thương nào nên chỉ dám đứng từ xa nhìn anh. Nhưng Cận Tây Trầm là thanh niên thuộc trường phái hành động, đối với anh “Yêu là phải nói, cũng như đói là phải ăn vậy”, anh tự tin rằng mình sẽ bảo vệ được cô và hơn cả thì anh không chịu được việc lấy danh nghĩa người thân để lặng lẽ thích một người, thậm chí nhìn người mình thích đem lòng yêu một người khác.

Bọn họ đã phải hi sinh bao nhiêu cho tình yêu này?

“Bao nhiêu nỗi nhớ để được gọi là yêu?

Bao nhiêu chờ đợi để đổi lấy một tình yêu chân thành?

Bao nhiêu chân thành để chứng minh cho một tình yêu duy nhất?”

Cận Tây Trầm dùng sáu năm để đợi Ôn Đồng lớn lên, đợi đến khi cô có đủ khả năng chống chịu với những tổn thương mới dám nói ra lời thổ lộ. Khi Ôn Đồng rời bỏ anh, anh dùng nửa năm để thực hiện những gì hai người đã hứa sẽ làm với nhau và thầm chờ đợi Ôn Đồng trở về. Cận Tây Trầm không hề quan tâm đến những lời chỉ trích của xã hội, thứ anh quan tâm chỉ có duy nhất một Ôn Đồng, anh lựa chọn dùng cả đời để yêu thương và chiều chuộng cô

Còn Ôn Đồng, cô có thể vì Cận Tây Trầm mà sẵn sàng từ bỏ mọi thứ, kể cả sinh mạng của bản thân cũng không hề do dự, thậm chí vì không muốn anh chịu tổn thương mà cắn răng rời bỏ anh, sẵn sàng hứng chịu toàn bộ chỉ trích của xã hội cũng không muốn họ mắng anh một lời. Trước đó mình đã nghĩ tình yêu của Ôn Đồng vừa non nớt lại đơn thuần nhưng thực chất nó lại sâu đậm và mạnh mẽ hơn bất cứ ai.

Một bác sĩ thiện lương luôn quý trọng từng sinh mạng và một cô bé sống chết cũng chẳng để tâm, như thế nào lại có thể đến được với nhau? Có lẽ vì Ôn Đồng là người phụ nữ duy nhất Cận Tây Trầm có thể yêu và ngược lại Cận Tây Trầm là người duy nhất có thể kéo dài sinh mạng của Ôn Đồng.

Mình đồng cảm với tình yêu thầm lặng của Ôn Đồng nhưng mình lại thích cách yêu của Cận Tây Trầm hơn, chỉ cần tự tin và yêu hết mình, một chút định kiến thì có gì là đáng sợ, cái đáng sợ hơn chính là yêu nhưng lại không cho phép mình yêu. Cứ yêu đi rồi mọi thứ sẽ tốt đẹp, có thể bây giờ là bão tố, nhưng trời đâu thể mưa mãi được…